No Game No Life

Just a private blog bout my hobbies ^_^

Đừng yêu mãi một người vô tâm, vì cô gái nào cũng xứng đáng được yêu thương và che chở...

Em cũng như bao cô gái khác, cũng mong muốn những quan tâm nhỏ nhoi và cử chỉ yêu thương mỗi ngày. Em cũng hi vọng có được người đàn ông giỏi giang, tinh tế. Em cũng có quyền được tham lam lắm chứ. Bảo em ích kỉ cũng được. Nói em trẻ con cũng không sao. Chê em có suy nghĩ thiển cận, em chấp nhận. Không sao! Bởi tất cả mọi cô gái trên đời này đều xứng đáng được yêu thương, chở che.

Người ta nói rằng hai người yêu nhau đến được với nhau khi đã trải qua hết những khó khăn, thử thách. Đó không chỉ là cái Duyên mà còn là Nợ. Đó là khi bạn không còn giận hờn vu vơ hay ghen tuông vô cớ. Đó là khi bạn có thể cảm thông cho đối phương trước mọi chuyện. Và đó là khi bạn nhận ra, bản thân mình bao dung và độ lượng hơn bao giờ hết, không còn chỉ nghĩ cho riêng mình, chỉ quan tâm cảm xúc của một mình mình mà cho nhiều người khác nữa.

Nhưng anh ơi! Làm sao để có đủ dũng cảm và đủ kiên nhẫn khi em đã dần mệt mỏi. Phải làm gì khi chúng ta như đang ở hai đầu thái cực, như hai đầu của thỏi nam châm... không phải trong mọi chuyện nhưng cái chúng ta cần thì đối phương không có, cái em mong đợi anh lại không thể cho. Có phải vì em quá ích kỉ rồi không?...

Đừng yêu mãi một người vô tâm, vì cô gái nào cũng xứng đáng được yêu thương và che chở...

Con gái mà, ai chẳng mơ mộng, chẳng khao khát có được một tình yêu trọn vẹn. Ai chẳng một lần nghĩ tới viễn cảnh tương lai tốt đẹp. Ai mà chẳng một lần mơ ước về một đám cưới đầy hoa và một mái ấm hạnh phúc... Thế nhưng mấy ai làm được điều đó? Có nhưng mối tình hàng chục năm nhưng kết thúc trong chốc lát mà không hề lưu luyến nhưng lại có những câu chuyện mới chỉ bắt đầu hôm qua mà hôm nay đã về chung một nhà. Có những đôi yêu nhau đến khờ dại, yêu đến bất chấp nhưng khi đã là vợ chồng lại trở nên méo mó. Còn những đôi yêu bâng quơ, chia tay hết lần này đến lần khác nhưng cuối cùng lại có một cái kết viên mãn, một gia đình hòa thuận... Giữa những điều như thế, em mơ hồ không biết chúng ta rồi sẽ ra sao?

Sẽ chẳng phải đau đầu suy nghĩ hay đắn đo bất cứ điều gì nếu anh cũng như bao người đàn ông khác, biết quan tâm, chăm sóc và hơn hết cho em thấy được sự lựa chọn của mình là đúng đắn. Em hiểu, trong tình yêu sẽ có lúc cãi vã, to tiếng, có những lúc giận dỗi, còn có lúc tưởng như chia li... và em biết tất cả đều là thử thách và mình nên vững vàng vượt qua. Điều em lo ngại đó không phải những khó khăn mà chính là nơi anh, người thương ạ.

Đừng yêu mãi một người vô tâm, vì cô gái nào cũng xứng đáng được yêu thương và che chở...

 

Anh luôn vô tâm như vậy, chỉ quan tâm em hay làm những điều em muốn khi em nói ra. Anh chưa bao giờ cùng em nấu bữa cơm hay đơn giản chỉ là nhặt một cọng rau, nhánh hành. Anh cũng chưa bao giờ hỏi em mệt không mỗi lần đến tháng, cũng chưa từng ngỏ ý chở em đi làm mặc dù chúng ta cùng công ty. Dù trời mưa to hay nắng ráo, đơn giản chỉ là đi cùng nhau thôi, chưa một lần anh muốn thế. Mỗi sáng, trước khi ra khỏi nhà em luôn để sẵn tất cả mọi thứ trên bàn: từ chìa khóa xe, ví tiền, thẻ ra vào công ty đến đôi tất anh đi hay đồng hồ anh đeo. Mỗi sáng em đều tự tay mình lau giày cho anh, để ngay ngắn bên giường, em sắp sẵn bộ quần áo anh mặc cạnh chiếc balo anh mang. Ấy vậy mà hôm nào em cũng không thể gọi anh dậy ngay, một mình em đi làm trước, một mình em bước ra khỏi cửa rồi ngoái đầu nhìn anh. Chỉ em nhìn anh.

Mỗi ngày, sáng sớm điều em chú tâm nhất là bữa sáng cho anh. Thế mà có những hôm anh không đi làm hay đi làm muộn nhưng chẳng nói một câu, công ty mọi người cứ bảo "tội nghiệp con bé, mua đồ mà chẳng có người ăn". Thoáng chút buồn. Tan làm, em vội vã về đi chợ, nấu nướng. Em quên mất, trước đây mình chưa bao giờ tử tế với bản thân như thế, chưa bao giờ em có ý thức nấu một bữa cơm thịnh soạn hay ít nhất là đúng bữa như vậy.

Đừng yêu mãi một người vô tâm, vì cô gái nào cũng xứng đáng được yêu thương và che chở...

Từ khi có anh, em thậm chí không màng những cuộc chơi với bạn bè, không còn cafe cùng những người đàn ông khác, dù chỉ là bạn. Thay vào đó là thời gian em làm việc nhà, những việc mà giờ đây em làm gấp đôi khi em còn sống một mình. Anh biết không, có những hôm em mệt rã rời, bước vào phòng chỉ muốn gục xuống gối ngủ một giấc thật sâu. Nhưng chỉ vì muốn anh có bữa cơm ngon, sợ anh về mệt, sợ anh đói mà em quên đi mệt mỏi nơi cơ thể mình. Nhưng hình như chưa một lần đi làm về anh chạy ra ôm em vào lòng hỏi em mệt không hay đơn giản chỉ là một cái ôm bình dị. Chưa một lần về nhà anh hôn nhẹ lên môi em hay chỉ chạm lên trán thôi cũng được. Anh vứt quần áo xuống sàn và cắm đầu vào chiếc điện thoại, đến bữa cơm cũng vậy. Đôi lúc em ước giá như mọi chiếc điện thoại chỉ để nghe và gọi thì tốt biết mấy. Lâu dần điều đó làm em suy nghĩ, rằng tương lai có phải anh vẫn sẽ như vậy hay không?

Hình như em đã quá đòi hỏi. Nhưng em có quyền được mơ ước và tìm kiếm một tương lai tốt đẹp mà. Em không dám tưởng tượng đến viễn cảnh sau này. Em cũng thôi mơ mộng về một cái kết như trong những câu chuyện cổ tích hay phim Hàn Quốc. Em chỉ đang nhắc nhở mình rằng hãy cố gắng làm tốt mọi việc, điều đó tốt cho bản thân em và thôi những hi vọng. Em nghĩ mình đã trưởng thành hơn trong suy nghĩ nhưng cũng chai lì hơn trong cảm xúc. Bởi yêu anh rất nhiều nhưng lí do để gửi gắm mình cho anh lại không có. Em chìm trong mơ hồ và lạc lõng. Đôi khi em tự hỏi không biết trong anh giờ đang nghĩ gì, những suy tư nơi em liệu có làm anh mệt mỏi. Có phải đã đến lúc em rời đi rồi không hay đây mới chỉ là những thử thách ban đầu? Liệu rồi tình yêu trong em có đủ lớn để vượt qua tất cả? Em không biết nữa...

 

Đừng yêu mãi một người vô tâm, vì cô gái nào cũng xứng đáng được yêu thương và che chở...

Em cũng như bao cô gái khác, cũng mong muốn những quan tâm nhỏ nhoi và cử chỉ yêu thương mỗi ngày. Em cũng hi vọng có được người đàn ông giỏi giang, tinh tế. Em cũng có quyền được tham lam lắm chứ. Bảo em ích kỉ cũng được. Nói em trẻ con cũng không sao. Chê em có suy nghĩ thiển cận, em chấp nhận. Không sao! Bởi tất cả mọi cô gái trên đời này đều xứng đáng được yêu thương, chở che.

...

Hôm nay Hà Nội mưa, trận mưa rào làm ngập các con phố. Sau cơn mưa, bầu trời trong sáng hẳn, vạn vật như thêm sức sống mới. Em ước được làm cơn mưa gột rửa đi hết mọi ưu phiền đang hiện hữu. Em ước được tan vào anh như những gọt mưa trong suốt, nhẹ nhàng và mát lạnh.

 

2017.07.31